Trên con đường quen thuộc, Haruka bỗng dưng bị cuốn vào một cơn gió mạnh. Những nhánh cây rủ xuống, ánh nắng chiếu xuyên qua mây đen, tạo nên một bức tranh huyền bí khiến cô không khỏi choáng ngợp. Đột nhiên, bước chân của Haruka dẫn đến một khu rừng mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Đâm chồi non xanh tốt, những bông hoa lấp lánh trong ánh hoàng hôn, tất cả đều quá hoàn hảo để là thực. Trong cơn mơ ấy, Haruka bỗng nhớ về người yêu đã mất một năm trước - Kouki.
Và rồi, bất ngờ hơn, Kouki hiện ra trước mắt cô, tràn ngập ánh sáng tỏa sáng. Bàn tay ấm áp của anh vươn ra về phía cô, rủ cô đi vào vòng tay ấm nồng. Bên trong vòng tay ấy, không chỉ có sự ấm áp mà còn là sự sống mạnh mẽ và hạnh phúc tồn tại. Haruka không thể tin vào điều mình thấy trước mắt, cô như muốn ôm chặt lấy Kouki để chắc chắn rằng đây không phải là một giấc mơ.
"Ai đã mang anh đến đây?", Haruka hỏi với giọng run rẩy.
Kouki chỉ mỉm cười, ánh mắt anh đẫm nước mắt: "Em đã gặp anh trong thế giới của những giấc mơ, nơi tâm hồn chúng ta gặp nhau mỗi đêm. Chúng ta chưa bao giờ xa lìa nhau, Haruka."
Câu chuyện tình yêu giữa Haruka và Kouki không chấm dứt ở dòng sông Hades, mà nó tiếp tục vươn mình qua vũ trụ, từ kiếp này sang kiếp khác, vĩnh viễn và không bao giờ phai mờ.