Nhấp mắt nhanh chóng mỗi khi cô cảm thấy gần như chìm vào biển cả đen tối của vô thức. Đôi khi, hồn lẻ loi của Ao-chan bị cuốn vào những trận gió mãnh liệt, đập phá mọi thứ trong tâm trí nhạy cảm của cô. Cảnh vật quen thuộc xung quanh dường như trở nên lạ lẫm và xa xôi, nhưng một điều chắc chắn, có một bí mật nào đó đang ngầm lặng trong cơn mơ đen tối ấy.
Trong bóng tối của tâm trí, Araya-sensei hiện lên như một ngọn đèn pha soi sáng đường lối cho cô bé lạc lõng. Sự ấm áp và hiểu biết từ vị giáo viên đã như một hơi thở mới, giúp cô dần lấy lại niềm tin và hứng thú trong cuộc sống của mình. Nhưng mỗi khi cố gắng khám phá nơi đây hơn, cô cảm thấy có một điều gì đó khó hiểu và đáng ngại.
Trí nhớ của Ao-chan, từng mảnh ghép nhỏ tưởng chừng đã mất theo thời gian, giờ đây đang lần lượt hồi phục. Những hồi ức vụt lên như những tia sáng chói lọi giữa cơn đau đầu và mơ màng. Câu hỏi được đặt ra: liệu khoảnh khắc hiện tại, nơi cô đang đứng, có liên quan đến quá khứ mà cô đã quên lãng?
Sự căng thẳng giữa hiện tại và quá khứ, giữa niềm tin và sự hoang mang, đã dần khiến cuộc sống của Ao-chan trở nên đầy rẫy những bí ẩn và rẽ lối bất ngờ.