Trên bàn cổng cung đình lộng lẫy, Irene đứng đối diện với Noel Christian - người đàn ông cao quý và lạnh lùng. Ánh mắt của anh như hai viên đá khắc sâu vào tâm hồn cô gái trẻ. "Cô muốn kết hôn với ta không?" Noel buột miệng hỏi, giọng điệp khúc kỳ lạ. Irene nhìn người đàn ông trước mặt, cảm thấy mình như một con kiến bé nhỏ trước tài năng và quyền lực của anh. "Thật là thiếu tôn trọng. Nếu cô muốn trở thành nữ công tước, thì cô nên từ bỏ đi là vừa," Noel lạnh lùng nhấn mạnh.
Nhưng trong đôi mắt của Irene, không thấy dấu vinh quang hay sự khinh thường, chỉ có sự ẩn chứa đau khổ và sóng gió. "Không cần quyền lực, không cần tình yêu. Chỉ cần một cuộc hôn nhân mang tính hình thức là được rồi," cô nói, giọng điệu cứng rắn hơn bình thường. Bầu không khí căng thẳng bao quanh hai người, nhưng sau một khoảnh khắc im lặng, Irene thẳng thắn hỏi: "Có lẽ chúng ta sẽ có thể cứu vớt lẫn nhau."
Noel lắc đầu, một chút ngạc nhiên hiện lên trong ánh mắt lạnh lùng. Trước sự kiên quyết và tự tin của Irene, anh cảm thấy mình nhận ra điều gì đó quan trọng. Và từ đó, họ bắt đầu cuộc hành trình đầy thách thức, tìm kiếm tiếng nói chân thực trong một thế giới lắm ràng buộc, từ những góc khuất tối tăm nhất của cung đình đến trái tim của họ.