Maria bước vào căn phòng lạ lẫm, nơi ánh đèn mờ ảo nhấp nhô trên xác thịt của quá khứ đen tối. Bàn tay cô run rẩy siết chặt chiếc hợp đựng hợp đồng trước mặt, nụ cười nhạt nhoà trên môi khi nhận ra bản thân đã đấu tranh vô ích trước vận mệnh. Mọi thứ, từ việc mất việc đến nợ nần kéo đến cánh cửa nho nhỏ của tuyệt vọng, tất cả đã dồn nén cô vào bước đường cùng.
Tiếng bước chân lặng lẽ vang lên, đánh thức cảm giác run rẩy trong căn phòng tĩnh lặng. Con trai của CEO, vẻ mặt kích động và ánh mắt đầy ham muốn, bước tới với Maria. Hắn không phải là ánh sáng phải cầu, mà chính là vị cứu tinh đến từ tận cùng bóng tối. "Maria, từ giây phút này, tôi sẽ trở thành người chịu trách nhiệm với số phận của em", giọng nói của hắn âm thanh đầy u tối như là lời hứa về sự đổi thay vĩnh hằng.
Sự lựa chọn giữa hy vọng và tuyệt vọng, giữa tự trọng và sự chấp nhận. Maria cảm thấy trái tim cô rơi vào cuộc vòng xoáy của quyết định giữa ánh sáng và bóng tối.}`,
Maria nhìn thẳng vào đôi mắt ôn nhu nhưng đầy âm mưu của người đàn ông đứng trước mặt. Cô cảm thấy như mình đang đứng trên bờ vực của cuộc đời, không thể quay trở lại và không biết điều gì đang chờ đợi phía trước. "Tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị của anh", Maria thốt lên trong im lặng, giọng nói của cô lưu luyến, lẫn lộn giữa lo lắng và quyết tâm.
Người đàn ông cười khẽ, bước lại gần gần Maria, cô giơ tay lên để giữ khoảng cách. "Điều đó có nghĩa là em đã chấp nhận trở thành một phần của cuộc đời tôi", hắn nói như một lời thề nguyền, khiến cho không khí trở nên nặng trĩu và sức ép ngập tràn. Maria biết, từ giây phút này, cô sẽ phải trải qua những thử thách cam go mà chính bản thân cô đã định đoạt.