Trên con đường đến trường, Mako vô tình chứng kiến cảnh Hachisuka chạy trốn khỏi một băng đảng côn đồ. Không ngần ngại, cô cất tiếng kêu gọi hắn nhảy vào sau lưng cô, che chắn sự truy đuổi. Trước sự tỏa sáng của Mako, Hachisuka đã không thể nhịn được cười, bộ dạng lạnh lùng tan biến như nắng tan mây. Tưởng chừng như là một trận huyết chiến, nhưng trái ngược, họ cười sảng khoái như những đứa trẻ vừa từ cuộc chiến giữa đời thường về.
Quãng thời gian sau đó, Hachisuka dần khám phá ra sự mềm dẻo màu hồng của cuộc sống khi ở bên cạnh Mako. Trong lúc ấy, Mako không còn chỉ là "cô bạn nhút nhát" mà Hachisuka từng biết. Cô là như một ngọn lửa nhỏ, sưởi ấm trái tim lạnh lùng của anh, đẩy anh đi tìm sự ấm áp mà anh từ lâu đã khát khao.
Nhưng qua những cử chỉ ân cần của Mako, Hachisuka dần nhận ra mình dần rung động trước cô gái nhỏ bé, yếu đuối nhưng luôn giữ vững niềm tin và lòng can đảm. Và một ngày, giữa tiếng cười và nắng xuân, tấm lòng lạnh lùng của Hachisuka cũng bắt đầu tan chảy dưới ánh sáng tình yêu chân thành từ Mako.