Trái tim của anh như một tảng đá cứng nhắc, khắc họa bởi những vết nứt sâu do tình yêu đã cứng rắn trống trơn. Còn trái tim của cô, như một vì sao lạc lối, lạc vào đêm tối không lối thoát. Ngày xưa, họ từng bên nhau như hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau, rồi bất chợt một ngày, số phận kéo họ đến gần nhau, nhưng cũng đẩy họ ra xa nhau.
Anh thức giấc trong cõi đời mênh mông, mãi nhớ mãi thương với người con gái đã rời bỏ anh. Cô, chỉ muốn xoá hết hình bóng của mình trong tâm trí anh. Và từ đó, mỗi món quà họ trao nhau - một viên đá và một chiếc vòng đồng hồ - trở nên vô nghĩa, như hai mảnh ghép phản đối nhau.
Nhưng tình yêu không bao giờ phai nhạt, những kỷ niệm không bao giờ mờ nhạt. Và khi cả hai cùng tìm lại nhau trong dòng đời đầy rẫy sóng gió, họ mới nhận ra rằng, mỗi món quà trao nhau, dẫu vô dụng, vẫn chứa đựng tất cả tình cảm mà họ dành cho nhau. Cho đến khi họ học được bài học cuối cùng: "Tình yêu không phải là cái mà ta nhận được, mà là cái mà ta cho đi."