Ophelia đứng trước bức tường cao của dinh thự công tước, ánh trăng lạnh lẽo chiếu sáng đầy sân. Cô biết mình không thể ở lại nơi này nữa, không thể chịu đựng thêm cái bóng của quá khứ ám ảnh.
Đúng lúc Ophelia chuẩn bị bước đi, bóng đen của Alexander xuất hiện, che ngang con đường trốn chạy. Ánh mắt của anh phản chiếu ánh trăng, chứa đựng một điều gì đó không thể nói thành lời.
"Chị ơi, đâu thể rời đi được đâu." Ánh mắt nồng nàn, giọng nói cất lên mềm mại nhưng quả quyết.
Ophelia không thể tin vào những gì mắt mình đang nhìn. Rốt cuộc, cô có thể tin vào ai đây?
Điều gì sẽ xảy ra khi bí ẩn về cái chết của cha mẹ Alexander được phơi bày? Liệu tình yêu mong manh giữa họ có thể chịu được sóng gió hay sẽ tan vỡ trước những sự thật không thể ngờ?