Trên mái hiên dưới ánh trăng tròn, Hibari và Tsuna ngồi im bên nhau, gió lạnh lùng lẽo thổi qua. Hibari nhìn Tsuna bằng ánh mắt ẩn chứa nhiều điều, nỗi buồn thầm kín trong lòng anh như ngọn lửa mong manh. "Tsuna, em biết không? Từ khi gặp em, con tim tôi như bị lấp đầy bởi hạnh phúc và đau khổ", Hibari thốt lên, giọng điệu trầm buồn nhưng cuồng nhiệt.
Tsuna quay đầu nhìn Hibari, ánh mắt đầy xót xa. "Hibari, tôi cũng không biết phải đối diện với tình cảm của mình như thế nào. Nhưng mỗi khi ở bên anh, lòng tôi lại được bình yên và ấm áp", Tsuna trìu mến nói, giọng nhẹ nhàng như làn sương sớm.
Bên ngoài, tiếng sóng biển vỗ bờ như âm nhạc êm đềm, thúc đẩy hai con tim hướng về nhau. Hibari bất ngờ kéo Tsuna đến gần, ánh mắt sâu thẳm như biển cả đêm huyền bí. "Hãy để tôi yêu em, Tsuna, yêu từ trong sâu thẳm trái tim này", Hibari khẽ thì thầm, tay vuốt nhẹ mái tóc mượt mà của Tsuna.
Những khoảnh khắc lắng đọng, những khao khát tột cùng, ngọn lửa tình yêu giữa Hibari và Tsuna cháy lên mãnh liệt giữa không gian yên bình của đêm huyền ảo.