Ánh đèn dần tắt, chỉ còn lẻ loi ánh trăng luồng vào qua cửa sổ nhỏ. Lucas ngồi trên giường, đọc lại từng dòng chữ trên quyển nhật ký cũ kỹ. Những sự kiện kỳ lạ, bí ẩn xảy ra xung quanh cậu bắt đầu hiện hình trước mắt thông qua những dòng mực đen trên trang giấy vụn vặt.
Nhìn chằm chằm vào bức tranh ghê rợn vẽ trên trang cuối cùng, Lucas cảm thấy vị lạnh kéo dài từ gương mặt bí ẩn kia. Bỗng nhiên, tiếng đập cửa ầm ầm vang lên từ phòng bên cạnh, nhưng không một ai có thể nghe thấy ngoại trừ cậu.
Bước chân run rẩy, Lucas mở cánh cửa nhẹ nhàng. Phòng bên kia trống trơn, chỉ có một chiếc hòm gỗ cô đơn đặt giữa căn phòng. Bên trong, một chiếc hộp đen nhánh nhặn nổi bật giữa bóng tối.
Hồn nhiên, Lucas mở nắp chiếc hộp và bất ngờ với thứ cất giữ bên trong - một chiếc máy quay cũ kỹ. Bật nó lên, cậu chỉ kịp nhìn vào màn hình trước khi mặt tường phản chiếu một hình ảnh đáng sợ: chính mình, chỉ trừ vẻ mặt đang nhìn thẳng vào camera, không còn tích tắc của cười đứng sau lưng...