Trên đỉnh núi U Linh Sơn Trang, Lục Tiểu Phụng đứng ngẩn ngơ trước bức tường đá khổng lồ, mắt nhìn sâu vào vực thẳm bên dưới. Trên tay, hắn cầm theo bí mật từ Lão Đại của mình - một tờ giấy với dãy ký hiệu lạ mắt.
Đám mây đen bao phủ trời, gió lạnh thổi lên từ vực thẳm như những tiếng thở hổ trong lúc chờ ẩn hiện. Lục Tiểu Phụng thở dài. "Đây là thách thức cuối cùng," hắn tự nhủ, tâm hồn hừng hực lửa hận.
Ánh mắt sáng lên, Lục Tiểu Phụng bước lên bức tường đá, từng bước từng bước như muốn chìm vào đáy vực. Mỗi bước đi, anh hùng này nhớ về quá khứ, về những người đã hy sinh vì tinh thần công lý.
Bước cuối cùng, Lục Tiểu Phụng đứng trước một cánh cửa đen thẳm. Hắn biết, phía sau cánh cửa ấy chính là sự thật đã được giấu kín suốt bao năm. Ngọn lửa trong lòng như bùng cháy dữ dội, không gì có thể ngăn cản được anh tiến vào phía sau.
Một lần nữa, Lục Tiểu Phụng thở dài, nắm chặt tay kiếm. "Bí ẩn cuối cùng của U Linh Sơn Trang," anh nhìn lên bầu trời đen đầy mây mịt mù. "Hãy để tôi giải mã và đem lại công bằng cho thế giới."