Trương Túm đứng giữa trận địa giao tranh gay gắt, ánh mắt sáng lên trong bóng tối của Đông Hải, cầm Long Vương chi lực với dáng vẻ quyết liệt. Kí ức về nụ cười ấm áp của cô gái ấy tuôn trào trong tâm hồn anh, làm cho ý chí của Trương Túm trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nhai Tí đứng đối diện, bộ mặt tàn ác phản bội bộc lộ. Nhưng sau vẻ da mặt đó là bí mật kinh hoàng mà Trương Túm không bao giờ ngờ tới. Khi chiến trận bùng nổ, những chiêu thức siêu phàm và tình huống đổi khác liên tục xảy ra, Trương Túm phải đối mặt với nỗi sợ hãi lẫn sự tuyệt vọng, nhưng ý chí bất khuất vẫn đun đẩy anh vượt qua mỗi thử thách, vượt qua mỗi cám dỗ.
Trong trận chiến sinh tử cuối cùng, Trương Túm không chỉ đấu tranh vì chính mình mà còn vì toàn bộ những người dân vô tội trên Đông Hải. Sức mạnh của anh, sức mạnh của tình yêu, và sức mạnh của quyết tâm cuối cùng đã thống trị trận đánh, khiến cho cường vị của Nhai Tí dần dần phai nhạt.
Cuối cùng, với một cú đấm quyết định, Trương Túm đánh bại Nhai Tí, giải phóng Đông Hải khỏi bóng tối của kẻ phản bội. Anh không chỉ chiến thắng trận chiến, mà còn chiến thắng chính mình, với trái tim tràn ngập tình thương và lòng kiêu hãnh. Chiến thắng đã thuộc về anh, và anh là Long Vương cuối cùng - người sẽ dẫn dắt Đông Hải vào thời đại mới, bình minh của một vương quốc hòa bình.