Trên bầu trời xanh ngắt của Seoul, ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp nơi, nhấn nhá những bóng đổ dài trên bề mặt phồng pho của tòa nhà cao tầng. Trong cơn gió nhè nhẹ, Hwan Un Ryong và Beom Pung Ho đứng đối diện nhau, sẵn sàng cho cuộc đụng độ cuối cùng giữa Hoàng Long Phái và Hắc Hổ Phái.
Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng, từng hơi thở trở nên khắc nghiệt hơn, nhưng trước khi những vũ khí lẫn mưu toan có thể được thực hiện, một tiếng kêu đanh thép vang lên giữa tiếng rơi bướu và đập lưng, làm dậy sóng cảm xúc của cả hai phe.
"Bố ơi!" Tiếng kêu âm trầm, đầy bí ẩn vang lên từ góc phố, khiến Hwan Un Ryong và Beom Pung Ho đồng loạt quay đầu nhìn về phía đó. Đứa trẻ ấy - một cậu bé đáng yêu tuổi mầm non, với đôi mắt biết lộng lẫy đầy tò mò, vùng vẫy tay đánh thức trái tim của họ.
Trước đôi mắt khả ái của đứa trẻ, từng lớp bề mặt của bản ngã họ dần tan chảy, những ký ức và cảm xúc cấm kỵ từng từng khắc họa nét mềm mại hơn. Hai ông trùm nhìn nhau, cảm nhận được sự chấn động chưa từng có trong lòng mình.
Cuộc chiến giữa Hoàng Long Phái và Hắc Hổ Phái, từ một trận đấu sinh tử trở nên dẫn dắt bởi một sức mạnh vô cùng đặc biệt, thay đổi hoàn toàn cuộc đời họ. Với sự xuất hiện bất ngờ của đứa trẻ ấy, họ nhận ra rằng số phận họ không chỉ nằm trong tay mình, mà còn nằm trong điều gì đó to lớn hơn, không thể lường trước...