Trên hành lang nhà, ánh nắng chiều long lanh xuyên qua những khe cửa sổ nhỏ, in những đường sáng rải rác trên sàn gỗ. Mộ Nhiên đứng bất động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn cửa của phòng ngủ, trong lòng trào dâng một loại cảm xúc lạ lẫm. Cô nhấp nhô, buột lời vốn cảm thấy đắng cay: "Đã sáng rồi sao mà…”
Một giọt cạn lạn từ khóe mắt rơi xuống, Mộ Nhiên hận bản thân ngu ngốc khi tiêu hao hết số tiền tiết kiệm vào việc sửa sang căn nhà này. Thì ra, việc sống một mình không hề dễ dàng như cô tưởng.
Đúng lúc đó, tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau kéo cô trở về hiện thực. Diệp Tâm, người đồng nghiệp kiện nghị: "Tại sao không tìm người thuê cùng, Mộ Nhiên?". Đồng thời anh tiến cử em trai mình, Hạ Thành. Sự đề xuất này khiến cô bất ngờ. Sống chung với một người lạ? Liệu có thể?
Nhưng, với số dư tài khoản ngân hàng cạn kiệt, Mộ Nhiên không thể phủ nhận rằng ý tưởng này đã từng chút xuyến xao trong tâm hồn cô. Cuộc sống của cô bắt đầu rối ren khi một bản hợp đồng thuê nhà trở thành điều bí ẩn và thú vị hơn bao giờ hết.