Trong màn đêm u ám, Trịnh Kiến Hòa đứng giữa rừng cây đổ nát, ngước nhìn lên bầu trời đầy sao. Trong tâm hắn, một khao khát hỏa cháy, một ý chí vươn cao, nhưng cảm giác bế tắc vẫn chôn sâu trong lòng. Hắn biết mình không thể báo thù, không thể trả nợ của đời mình, chỉ có thể nung nấu trong im lặng, đợi chờ ngày kẻ thù sẽ chết tựa lão già. Nhưng số phận không bao giờ dễ dàng nhường bước. Kẻ thù mà hắn đeo bám như hình với bóng bỗng nắm bắt được một hi vọng bất tử, một cơ hội trường sinh đầy giả dối. Cuộc chiến săn giết bắt đầu, nhịp cầu được kéo dài, và Trịnh Kiến Hòa phải đối mặt với những quyết định đầy tầm quan trọng giữa lí trí và tình cảm, giữa trí tuệ và lòng nhân từ. Liệu ông có thể vượt qua thử thách và tìm ra lối thoát cho mình trong chiến thắng hoặc thất bại đổ vỡ, hay sẽ cắn răng kềm nước mắt đối mặt với số phận bất lương rằng ngoài kia, vẫn còn những cánh cửa chưa mở ra?