Trong lúc đêm vắng, ánh đèn bập bùng chiếu sáng trên con phố quen thuộc, Hotaru vội vàng bước nhanh trong cơn trời mùa thu se lạnh. Tiếng nhạc gọn gàng từ cây đàn piano cũng dường như mở ra cho cô một thế giới mới, lấp đầy khoảnh khắc cô đơn và phần nào xoa dịu nỗi buồn lạc mất mèo cưng của mình.
Hotaru đẩy cánh cửa nhẹ nhàng, mở bước vào căn phòng vắng vẻ. Bàn tay nước da trắng ngần duỗi ra, chạm vào chiếc bìa sách cũ kỹ góc phòng. Khi nhìn vào tấm hình trên bìa, một cảm giác lạ lùng tràn ngập cô, như một khám phá bí ẩn từ quá khứ.
Hơi gió lạnh xuyên qua giấc mơ buồn của cô, khẽ giật mình. Chiếc sách cũng biến mất, chỉ còn lại tiếng đàn piano mơ màng vang vọng. Hotaru nhấn chặt hai bàn tay, quyết tâm sẽ khám phá bí ẩn về cô gái biến mất và nguồn gốc của tiếng nhạc huyền bí. Và chính từ đó, một chuỗi sự kiện bí ẩn đã bắt đầu, kéo cô vào vòng xoáy của quá khứ khó lường và huyền bí.