Trên con đường uốn cong đầy cỏ hoa, hắn ân cần đưa tay, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt của nàng. Làn sương mù mịt mờ bao phủ hai bề đường, tạo nên bức tranh thơ mộng nhưng cũng đầy sầu thương. Bước chân nặng trĩu, hắn cảm thấy tim mình như bị một bàn tay lạnh lẽo nắm chặt. "Em không phải là người đồng cảm với tôi, nhưng tại sao lòng tôi lại muốn bảo vệ em như vậy?" - ông tự hỏi trong lòng.
Nàng nhìn chằm chằm vào bản tin truyền hình chiều đó, cảm giác bất an rỉa từng hồi. Điều gì đã khiến hắn hiến mình với nàng như vậy? Bởi vì lời thề non hẹn đã "bám theo" lâu dài? Hay đơn giản chỉ là một trái tim lạc lối tìm kiếm ánh sáng ở nơi em? Nàng ngẩng đầu lên, trong đôi mắt ẩn chứa bi hùng và hy vọng.
Tại cảnh sát, sát thủ lạnh lùng bước vào cánh cửa, đôi mắt khép kín như bức tượng đá vô hồn. "Người tôi theo dõi, đó là tổng tài Trần Hạo Nhiên." - Hắn cất tiếng, từng từ trầm thấp truyền ra. "Ở bên cạnh hắn, cũng có một con mèo hồng. Truy nguyên chúng ta tìm ra lời giải cho sự biến mất của Cảnh Tiên." - Câu chuyện đan xen giữa tình yêu và mưu đồ đan xen bắt đầu từ đây.