Trong một chiều đầy gió và mây đen, Kenshin bước vào một thị trấn nhỏ ven đường. Ánh mắt sắc bén của anh quét qua từng góc phố, nhìn chằm chằm vào những kẻ hung ác đang áp bức nhân dân. Khí chất cao quý và nụ cười nhẹ nhàng trên môi càng làm cho bọn chúng cảm thấy sợ hãi. Đứng dậy từ bàn ghế cạnh quầy rượu, Kenshin bắt đầu vung kiếm lưỡi ngược, âm thanh sắc bén vang lên trong không gian. Mọi ánh mắt đều hướng về một mình anh - một lãng khách bí ẩn với sức mạnh không thể đo lường.
Dường như từng đường vẽ của gươm kiếm của Kenshin đều chứa đựng một câu chuyện buồn, một khoảnh khắc mất mát không thể nào phai. Trận chiến lúc này không chỉ là về sự sống còn mà còn về quyết tâm và lòng can đảm. Anh không chỉ đánh bại kẻ thù với tuyệt kỹ võ thuật của mình, mà còn làm tan biến đi nỗi sợ hãi trong lòng những người dân yếu đuối.
Trái tim Kenshin như một cỗ máy chứa đựng hàng ngàn cảm xúc phức tạp. Những nỗi đau, tiếc nuối và lời thề không bao giờ quên lãng đều hiện hữu trong từng đòn kiếm của anh. Và rồi, khi chiến đấu kết thúc, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào bầu trời, như người đang tìm kiếm câu trả lời cho những băn khoăn về tương lai.