Trên đỉnh núi Huyền Vọng, Lâm Binh đầy mồ hôi và máu trên gương mặt, đang dần thất thế trước một kẻ thù mạnh mẽ hơn bản thân. Ánh mắt sáng lấp lánh của anh giờ đây chỉ còn là ánh mắt kiệt quệ trước sức mạnh khó lường của đối phương. Kẻ thù cười khả ái, bước gần và nhạo báng: “Chỉ là một kẻ ngốc thích tỏ ra mình khác biệt, Lâm Binh à. Sức mạnh bí ẩn ấy không phải là của riêng mình!”
Lâm Binh thầm nghĩ, liệu có phải mình đang dần bị lạc lối trong con đường của mình? Liệu sức mạnh vô hình kia có phải là bạn hay là thù? Trong khoảnh khắc quyết định cuối cùng, anh nhìn thẳng vào đôi mắt đối thủ, nhẹ nhàng nhấc kiếm lên, và như một phép thần, bóng đêm bao phủ mọi ngóc ngách của núi Huyền Vọng, khiến đối thủ không khỏi thất kinh.
“Bát Quỷ Kiếm Pháp đã thuộc về ta từ lâu, và anh sẽ không để cho nó rơi vào tay kẻ ác!” Lâm Binh hét lên, khi cánh cửa tâm hồn của anh mở ra, lựa chọn cuối cùng được định sẵn từ khi bắt đầu cuộc hành trình. Khi đánh bại đối thủ, nắm giữ sức mạnh, liệu anh có thể vượt qua thử thách lớn nhất: đối mặt với bản thân mình và tìm ra sự tự do thực sự?