Trên con đường phố vắng, ánh đèn mờ ảo nhấp nhô, bóng đêm u tối như phủ kín mọi góc cạnh. Hai người con gái, cùng nắm tay nhau, bước qua từng cơn gió se lạnh. Một chiếc lá rơi bên cạnh, cuộn tròn trên mặt đường như muốn nhắc nhở về sự thoáng qua của thời gian.
"Em có tin vào định mệnh không?" Thi thảm hỏi. Ánh mắt cô lạnh lùng nhưng chứa đựng một ánh sáng đầy hy vọng.
"Trước giờ không tin, nhưng khi gặp chị, em mới hiểu rằng có những điều không thể giải thích bằng lý trí," Sae hồn nhiên đáp.
Bàn tay của họ vẫn liên kết chặt chẽ, như muốn chứng minh rằng tình yêu của họ sẽ vượt qua mọi khó khăn. Nhưng bất ngờ, một cơn gió lạ mạng đột ngột xuất hiện, thổi mạnh và kéo họ xa cách. Thi thảm mắt lặng thinh nhìn Sae, không thể tin vào những gì đang diễn ra.
"Em xin lỗi," Sae lặng lẽ nói, trái tim đau đớn. "Chúng ta không thể ở bên nhau được nữa."
Nhưng liệu đó có phải là kết thúc thực sự? Hay đó chỉ là một bước ngoặt mới, đưa họ đến với sự thật và tình yêu đích thực của họ?