Trong một buổi chiều nắng ấm, Kurumida-senpai mở cửa phòng học, với bờ mắt nhìn chằm chằm vào Mahiro. "Sao lại có em ở đây?" Senpai nhăn mặt, nhưng rồi anh mỉm cười lúc thấy Mahiro với cả đống tài liệu trong tay.
"Em sẽ giúp senpai hoàn thành bài tập!" Mahiro vui vẻ nắm lấy tay anh. Nhưng thay vì vui mừng, Kurumida-senpai trừng mắt và nhanh chóng tháo tay ra. "Không cần. Tôi không thích làm việc, cả bài tập nữa."
Mahiro choáng ngợp, nhưng bất ngờ không dừng lại ở đó. Khi Kurumida-senpai vô tư vùi đầu vào một cuốn manga, Mahiro ngạc nhiên phát hiện ra một lá thư cũ kỹ, viết tay cẩn thận, in hoa văn lớn. "Đây là gì vậy?" Mahiro không giấu được sự tò mò.
Kurumida-senpai nhìn chằm chằm vào lá thư, khuôn mặt rưng rưng như chưa từng thấy. "Đó là một ngày đáng nhớ, ngày em gặp senpai lần đầu tiên..." Anh bật cười, nhưng trong mắt lại lóe lên những cảm xúc sâu xa và gìn giữ kỹ lưỡng.
Mahiro nhận ra rằng, bí mật của Kurumida-senpai không chỉ đơn giản là biết lười biếng hay lầy lội. Sau sự vui vẻ là một tâm hồn ấm áp, một quá khứ ngọt ngào và một trái tim đong đầy tình cảm. Và từ đó, Mahiro hiểu rõ hơn về người tiền bối này, cũng như về bản thân mình. Câu chuyện tình bạn đầy màu sắc giữa Mahiro và Kurumida-senpai bắt đầu nảy nở, rực rỡ hơn bao giờ hết.