Trong bóng tối của cung điện Hoàng đế, Phỉ Thúy đứng đó với ánh sáng lửa lò phản chiếu trên khuôn mặt trầm buồn của cô. Nước mắt rách nát đã khô trên vùng da nhạy cảm, nhà cung cấp cho cô một vẻ đẹp dữ dội, nhưng cũng đau buồn. Khi hoàng đế nói ra lời mời cô đến cung điện, cô không thể từ chối. Cô cảm nhận khoảnh khắc định mệnh trong khi ánh sáng lừng lẫy phản chiếu lên mắt sáng ngời của ông vua. Phỉ Thúy đồng ý với niềm tin rằng câu trả lời cho vụ biến mất của anh trai cô, những bí mật từ quá khứ, sẽ được giải đáp tại đây. Bước vào cung điện nguy nga, cô không chỉ đối diện với sự thật ẩn giấu mà còn tìm thấy chính mình trong nỗi đau và hy vọng.