Trên hòn đảo huyền bí Kokenoshima, ánh sáng dần phai nhạt khi mặt trời lặn. Những bóng đêm dài đen tối bao phủ, chỉ một ngọn đuốc xanh lờ mờ soi sáng con đường mòn. Kiếm sĩ Ronin, một người đàn ông lạnh lùng với đôi mắt bí ẩn, bước đi từng bước nhưng người chưa bao giờ lùi bước trước hiểm nguy.
Trong bóng tối, những yêu ma vẫn lảng vảng, nhấp nhô từng bước như mang theo lời nguyền dị thường. Ronin không ngần ngại, đôi tay nhuốm máu cầm chặt thanh kiếm bén nhọn, sẵn sàng đối mặt với bất cứ ác quỷ nào để chuộc tội cho linh hồn xám xịt của mình.
Cuối cùng, anh đứng trước một ngôi đền cổ, nơi lời nguyền được gửi đi từ thế hệ này sang thế hệ khác. Một cử chỉ quyết liệt, Ronin liều mạng đâm thanh kiếm vào trái tim của kẻ quỷ độc ác, âm thanh kinh hoàng vang lên khắp hòn đảo. Một bức tường sáng chói mọc lên từ dưới đất, ngăn cách thế giới của yêu ma và con người.
Ronin gục xuống, máu tươi rơi lệ nhòa trên bia đá. Anh cười khẩy giữa tiếng cười gióng lên từ những linh hồn được giải thoát. Cuối cùng, một phép màu đã kết thúc một trận chiến đẫm máu, từng chấm dấu hận thù trên khiếp đảo Kokenoshima.