Trong một buổi chiều yên bình, Levi đưa Petra đến một ngôi chùa cổ xưa được bao phủ bởi lớp sương mờ. Đôi bạn trẻ trầm ngâm ngắm nhìn những tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ được trưng bày khắp nơi. Không gian yên ả bỗng trở nên sôi động khi họ bắt gặp một bức tranh đặc biệt. Trong bức tranh, Levi và Petra lại một lần nữa hiện hữu, nhưng bất ngờ đến lạ thường. Họ không còn là những chiến binh mạnh mẽ của quá khứ, mà trở thành hai người bình thường, với ánh mắt đầy bi thương và tiếc nuối.
"Đối diện với kiếp sau của mình, chúng ta sẽ là ai?" Petra thầm nghĩ trong lòng, nhìn Levi với ánh mắt như muốn nói lên tất cả những điều chưa thể bày tỏ. Bỗng nhiên, bức tranh bắt đầu phát sáng, rực rỡ ánh sáng màu hồng phai. Levi và Petra nhận ra họ đang ở trong một thế giới song song, nơi mọi cảm xúc đều trỗi dậy, nơi họ có thể thể hiện tình yêu của mình một cách tự do và chân thật nhất.
Sự kiện địa bàn có vẻ như bi kịch xưa đã lắng xuống, nhường chỗ cho một tương lai hạnh phúc. Levi vươn tay chạm nhẹ vào tay Petra, khuôn mặt nghiêm túc của anh bỗng nở một nụ cười ấm áp. "Chúng ta sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường này, không rời xa nhau nữa," Levi thì thầm. Petra ngập tràn trong hạnh phúc, không cần nói một lời, chỉ cần bước cùng anh là đủ.
Với sức mạnh của tình yêu và niềm tin, Levi và Petra bước vào kiếp sau, nơi họ có thể thực sự thuộc về nhau, nơi tình yêu của họ sẽ mãi mãi trong tim người đọc.