Từng tia nắng vàng rọi xuống bãi cỏ xanh mướt, tạo ra những đường nét vàng rực sắc trên cỏ. Trên bãi cỏ ấy, cô gái trẻ ngồi một mình, nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ cổ xưa trên tay. Cánh cửa thì thầm mở ra, một cô gái trẻ khác bước vào với ánh mắt trìu mến. "Chị gái, sao em cứ làm phiền chị mãi vậy?" cô gái trẻ hỏi, thoang thoảng nụ cười đầy nghịch ngợm trên môi. "Vì em muốn trờ về quá khứ và bắt cóc đứa em trai", cô gái trẻ ngồi trên cỏ trả lời, giọng nói đầy cay đắng. "Một lời đùa thôi mà, chị đừng nghĩ nhiều", cô gái kia cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại toả sáng một cách lạ thường. "Đùa sao được, cô không biết rằng đứa em trai ấy chính là... thứ gì đó rất quan trọng đối với thế giới này", cô gái trẻ nhìn chằm chằm vào ánh mắt huyền bí của cô gái kia. Mặt trời lặng lẽ lặn dần, hai cô gái trẻ cùng nhìn về phía xa, nơi mặt trời lập tức mất dần trong bóng tối, kéo theo những bí ẩn khó lường mà quá khứ và tương lai đang che giấu.