Trong ánh lửa đỏ rực, một bông hoa daisy rơi từ tay cô gái nhỏ nhắn. "Anh ơi, đừng rời xa em," cô cầu xin, ánh mắt u buồn của cô như cơn gió lạnh xuyên vào trái tim anh. Dường như có điều gì đó khác biệt trong lời van xin của cô, khiến anh bối rối. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt ấm áp của cô, sự run rẩy không thể giấu được. "Tại sao em lại làm như vậy?" Anh lầm bầm, từng lời cô nói như kim châm đâm vào từng vết thương tâm hồn của anh. Nhìn thấy anh lo lắng, cô gái lắc đầu, tiếng nói đầy cảm xúc: "Vì em yêu anh, yêu anh hơn cả chính bản thân mình." Người con gái bước lên và ôm chặt anh, như muốn gắn kết tâm hồn hai người lại với nhau. Anh ôm cô, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm, nhận ra rằng tình cảm của cô không phải là một cái gì đó dễ bỏ qua. Trong bóng tối của cơn đau, ánh sáng của tình yêu giữa họ càng trở nên rực rỡ.