Trong bức họa tĩnh lặng của ánh đèn loá, Euncheol nghiêng đầu nhìn xuống Jonggu, với ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy biến đổi tinh tế. Mặc dù cả hai đều biết rằng, trong trò chơi này, ai chiến thắng sẽ là người đau khổ hơn, nhưng cả hai đều đang đắm chìm trong cảm giác tự do và kiểm soát.
"Phục vụ, tức là gì với anh?" Euncheol lên tiếng, giọng điệu khát khao hòa quyện với sự kiểm soát tối thượng, tạo ra một âm nhạc đầy thu hút.
Jonggu không trả lời, thay vào đó anh cất bước lại gần, từng bước đi uy nghiêm nhưng không kém phần dịu dàng. Đôi mắt huyền bí của anh tỏa sáng lên, phản chiếu ánh sáng mờ ảo từ đèn, tạo ra một hiệu ứng ma mị.
"Em sẽ phục vụ Chủ nhân bằng cả trái tim và linh hồn, để rồi Chủ nhân hiểu được điều mà anh cần, không chỉ là thể xác mà còn là tinh thần," Jonggu nói, giọng điệu Kiên quyết nhưng đầy sức mạnh.
Những ý thức mờ mị về quyền lực và yếu đuối, về đau thương và nhận biết bản thân, bỗng dưng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết trong cả hai tâm hồn hướng về nhau. Và giữa những rối loạn và trăn trở, một cuộc gặp gỡ mới đã bắt đầu, kéo theo dòng chảy mãnh liệt của tình yêu và sức mạnh đích thực.