Trong bàn tay của Mathias von Herhard, gươm sắc bén phản chiếu ánh nắng rực rỡ từ bầu trời cao xanh. Ánh mắt anh lạnh lùng nhưng đồng thời cũng chứa đựng một khao khát hoang dã, không thể tìm thấy ở bất cứ người đàn ông nào khác. Cảm giác mất mát vây quanh anh như những vùng đen u tối, nuốt chửng mọi khao khát, mọi hi vọng.
Leyla Rewellin, người con gái mang trong mình ánh sáng trong trẻo, đã từng làm cho trái tim của Mathias tan chảy. Nhưng giờ đây, cô biến mất không một lời từ biệt, không một lời giải thích. Đó là sự tàn nhẫn nhất mà anh từng trải qua, khi cảm giác mất mát càng khiến trái tim anh thêm tan nát.
"Không," Mathias thốt lên, giọng nói bị nghẹn kìm bởi đau khổ, "Tôi không thể để Leyla rời xa tôi như vậy." Quyết định nhen nhóm trong tâm hồn anh - nếu không thể có cô, thì sẽ không ai được phép. Anh sẽ không để cô rời xa một lần nữa. Anh sẽ không để cho cô trở thành của ai khác.
Với bước chân quyết định, Mathias đã biến cánh rừng xung quanh Leyla thành lồng chim, một lồng chim đầy rẫy nguy hiểm. Ánh mắt anh cháy rực như ngọn lửa khao khát, không còn chút lẫn lộn. Cô gái tinh khôi không đoán trước được rằng cái chết đã đến gần. Mathias sẵn sàng chấp nhận mọi hậu quả, chỉ để giữ Leyla bên cạnh mình, dù cho trái tim anh đã chết từ lâu.