Trái tim anh đau nhói khi nhận ra sự thật không thể phủ nhận. Đằng sau vẻ hạnh phúc của người đàn ông đối diện, là người phụ nữ mà anh yêu thương chưa bao giờ thấy đâu. Những cảm xúc dâng trào khiến anh không thể kiềm chế nổi. Anh bước đến gần hơn, ánh mắt đầy bi thương nhìn thẳng vào đôi mắt không hề quay về phía anh.
"Anh chẳng phải là người anh yêu. Anh đã hiểu điều đó từ lâu, phải không?". Lời nói đắng lòng ấy tràn ngập cả không gian xung quanh, như một lưỡi kiếm sắc bén đâm thẳng vào tâm hồn anh.
Anh gật đầu mặc kệ cơn đau tận xương này. "Em yêu anh ấy, phải không?". Những từ ngữ lạnh lùng nhưng toát lên sự thấu hiểu từng hạt của người đàn ông đau khổ.
Người đó chỉ cười nhẹ, ánh mắt lạnh lùng giả vờ không để ý đến thương tổn trong trái tim anh. "Thật xin lỗi vì đã làm anh buồn. Nhưng chúng ta đều biết rằng, cuộc sống đâu phải lúc nào cũng theo ý muốn của mình".
Với cái gật đầu cuối cùng, hai người lặng lẽ rời xa nhau, từng bước chân rời khỏi cuộc đời của đối phương. Đằng sau bức màn đêm đen, là những hồi ức đau buồn, những giọt nước mắt không thể nào dứt, và lòng người vẫn mãi hoang mang giữa những đường thẳng không thể nào nối với nhau...