Trên con đường rợp bóng cây xanh mướt, Linh Linh bước đi với bước chân nhẹ nhàng nhưng tâm hồn lại nặng trĩu bởi ánh nắng chiếu rọi nơi anh tung tóc vàng nhẹ. Trước mặt cô, Hoàng Thiên đứng đợi chờ, vẻ mặt uy nghiêm nhưng trong đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa nỗi lo lắng khó nói.
"Linh Linh, em đã suy nghĩ kỹ chưa?" Hoàng Thiên nói, giọng cất lên như tiếng gió thoảng qua những tán lá mơn mởn.
Cô gái phù thủy quay đầu nhìn chàng hoàng tử của vương quốc thực vật, cái nhìn ẩn chứa nhiều tâm tư khó hiểu. "Anh có chắc rằng đây không phải là sự đùa giỡn à? Tại sao anh muốn kết hôn với một con người như em?"
Hoàng Thiên cười nhẹ, ánh mắt ấm áp như tia nắng cuối ngày. "Linh Linh, em chính là sóng gió cuộc đời tôi, linh hồn của vương quốc thực vật đang vấp phải nguy cơ. Hãy cùng nhau vượt qua mọi thử thách, cứu vương quốc này khỏi hắc ám. Em có tin vào tình yêu không?"
Dòng lệ trên gương mặt xinh đẹp của Linh Linh như những giọt sương rơi xuống đất. Cô biết đó là thách thức lớn, nhưng trái tim cô hướng về phía anh, hướng về một tương lai đầy hy vọng và khát vọng.
"Em tin... Tình yêu chính là sức mạnh lớn lao nhất, anh ơi." Linh Linh đáp, giọng nói như làn gió nhẹ thoảng qua trái tim anh.
Và từ ngày hôm đó, cuộc hành trình kỳ diệu của họ bắt đầu, nơi mà tình yêu, sức mạnh và lòng dũng cảm hợp thành một khúc ca mãnh liệt, vượt qua ranh giới của hai thế giới, để cứu vớt vương quốc và lời nguyền của Hoàng Thiên.