Trên bàn rượu, Bạch Nhất Mông nhìn chằm chằm vào đôi mắt u buồn của Ngô Sở Vị, người anh từ lâu đã là nguồn cảm hứng của cô. Cả hai người đều mang trong mình những bí mật đen tối, nhưng chỉ khi ở bên cạnh nhau, họ mới cảm thấy bản thân thực sự thoải mái.
Ngô Sở Vị tựa như ngọn đèn pha trong bóng tối, bao quanh anh là sự ám muội và bí ẩn không ai có thể hiểu rõ. Trái tim Bạch Nhất Mông đập mạnh khi anh nhìn vào đôi mắt ẩn chứa bi kịch của vị thần bí kia.
“Anh đã vướng phải một vụ án rắc rối, đúng không?” Bạch Nhất Mông nói, giọng điệu trầm buồn nhưng quyết tâm.
Ngô Sở Vị gật đầu, ánh mắt nhòa nhạt nhưng đầy sự kiên định. “Đúng thế, và chỉ có em mới có thể giúp tôi thoát khỏi rối ren này.”
Hai tâm hồn mang những vết thương khắc sâu, họ cùng nhau bắt đầu một cuộc hành trình vượt qua gian khổ, phục hồi niềm tin và tìm ra sự thật đằng sau một vụ án kinh hoàng. Mối quan hệ giữa họ không chỉ đơn giản là tình bạn hay tình yêu, mà còn là sự đồng cảm và hy vọng trong cơn mưa to của cuộc đời.