Trời đen u, mây đen nặng hạ trên bầu trời bao phủ cả một vùng đất cằn cỗi, nơi mà sợ hãi lan tỏa khắp nơi. Seon Ho và nhóm của anh tự hỏi mình liệu họ sẽ đối mặt với cái chết hay số phận tồi tệ hơn.
Đứng trước mặt họ là Won, tên thủ lĩnh lạnh lùng với mái tóc bạch kim và ánh mắt đỏ chói lửa. Ánh mắt lạnh lùng ấy quét qua từng thành viên trong nhóm, găm nhọn như lưỡi dao. Khi ánh mắt của Won dừng lại ở Seon Ho, anh ta biết mình đang đứng trước nguy cơ tồi tệ nhất.
"Anh ta sẽ là món quà tuyệt vời cho tôi," Won lên tiếng, giọng điệu lạnh lùng đến rợn người. "Đưa cậu ấy cho tôi, còn các bạn có thể thoát khỏi."
Seon Ho nhìn vào ánh mắt đỏ lửa của Won, cảm thấy lòng mình đang bị đâm thấu bởi sự tàn bạo và độc ác. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, một tia hy vọng lóe lên trong tâm hồn anh. Ít nhất, anh đã biết phải làm gì.
"Không," Seon Ho hạ giọng, nhưng từng từ phát ra từ miệng anh như bước đi của một chiến binh quả cảm. "Chúng tôi sẽ không chịu khuất phục trước kẻ tàn bạo như bạn."
Won nhún vai, cười khẽ. "Rất tiếc cho quyết định của cậu. Nhưng không sao, sự kiên cường của cậu sẽ tan biến khi bước vào thế giới tối tăm của ta."
Nhịp tim của Seon Ho đập mạnh, anh nhận ra rằng cuộc chiến chỉ mới bắt đầu. Liệu anh có đủ sức mạnh để đối phó với Won và cứu sống nhóm của mình? Sự quyết đoán và lòng kiên nhẫn sẽ đưa anh đến đâu trong cuộc đối đầu này?