Màn đêm dần buông xuống, bầu trời xoáy sâu vào bóng tối. Kazami Tazuru vẫn ngồi im lặng trong căn phòng tối tăm của nhà tù, nụ cười cứng đờ trên môi. Đột nhiên, cánh cửa phòng bất ngờ mở ra, ánh sáng từ hành lang chiếu vào, làm bừng tỉnh sự lặng lẽ mà tưởng chừng không ai có thể xâm phạm được.
"Ông vẫn giữ phong thái lạnh lùng như vậy sao, Kazami Tazuru?" Tiếng nói vang lên từ bóng tối, đánh thức sự chú ý của kẻ hoạ sĩ sát nhân. Người đàn ông tội phạm khét tiếng kia nói tiếp, ánh mắt nhòe đi trong cơn mê loạn của quỷ dữ và ánh sáng. "Nhưng tôi biết bí ẩn đằng sau 89 vụ giết người của cô. Và tất cả sẽ được phơi bày."
Kazami lắc đầu, bóng mờ lấp lánh trong mắt. "Sự đẹp và sự xấu không phải là khái niệm tuyên bố, mà là xuất phát từ sự hiểu biết. Bạn có hiểu?"
Cuộc trò chuyện như một bức tranh tâm linh, từng nét vẽ xen lẫn giữa tội lỗi và sự đau khổ, tạo nên một cuộc đối thoại đầy oan trái và lạ thường. Và khi những bí mật dần được hé lộ, cả hai tâm hồn đều biết đây sẽ là trận chiến cuối cùng giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự tàn bạo và sự lương thiện, để tạo nên bức tranh nghệ thuật của sự sống còn trong một thế giới mê lộ mãng.