Những ngọn lửa dữ dội bao phủ khắp vùng đất, phản chiếu ánh sáng lên gương mặt đầy khổ sở của Katsuro. Anh chàng support nhỏ bé đã từng dành cả trái tim mình cho mỗi người đồng đội, giờ đây đứng trước mặt "quỷ vương" Galzor. Nhưng thay vì ánh mắt ác độc và ý định hủy diệt, Galzor bỗng nhiên nói lên điều mà Katsuro không ngờ đến.
"Anh... không phải là kẻ ác," Galzor nói, giọng trầm thấp, "Tôi... chỉ là một đứa trẻ bị lạc trong trò chơi này, tìm kiếm tình thân và sự chăm sóc."
Nhìn vào ánh mắt nhỏ bé, nỗi đau và cô đơn đọng lại trong đó, Katsuro cảm thấy lòng rung động. Hồi ức về những giây phút anh cùng đồng đội trải qua, niềm tin mạnh mẽ được đề cập từ đó đến tận bây giờ.
"Chúng ta... chúng ta có thể giúp em," Katsuro nói, đôi mắt sáng lên hy vọng, "Chúng ta có thể cùng nhau tìm con đường trở về, nơi mọi người yêu thương em."
Galzor ngước nhìn, lòng bắt đầu hi vọng trở lại. Cả đội hướng về hướng mới, nơi mà tình bạn vượt qua mọi rào cản, nơi mà sức mạnh không chỉ đến từ việc tấn công mạnh mẽ, mà còn từ sự hiểu biết và tình thương mà mỗi con người mang trong lòng.