Trong bầu không khí lãng mạn của đêm Giáng Sinh, Yuta và Mayu ngồi bên nhau trên băng ghế công viên, khung cảnh xung quanh trở nên lấp lánh dưới ánh đèn vàng nhẹ nhàng. Bầu trời đêm trong xanh không một gợn mây, trăng cao tròn chiếu sáng như muốn tôn vinh tình yêu mới nảy nở giữa họ.
Mayu từ từ cất tiếng, nhưng lần này không còn là giọng nói nhẹ nhàng mà tràn ngập nỗi buồn sâu thẳm: "Anh có biết không, tôi đã từng là người phản bội khóc thương?" Âm thanh của cô truyền đạt nỗi sợ hãi và hối hận, khiến Yuta nhận ra rằng mặt trái của Mayu có thể chứa đựng những điều kinh hoàng mà anh chưa từng tưởng tượng.
Câu chuyện về quá khứ u ám của Mayu khiến Yuta ngỡ ngàng, nhưng sự thật của cô đã khơi dậy trong anh một cảm xúc lạ lẫm - sự đồng cảm và lòng xót xa. Anh ôm Mayu vào lòng, biết rằng họ đã chia sẻ cùng nhau không chỉ niềm vui mà còn cả khối lượng của những nỗi đau từng găm sâu trong tâm hồn.
Trong ánh trăng sáng, Yuta ôm chặt Mayu, nhấm nháp hơi ấm và bình yên từ sự hiện diện của cô, dường như họ đã vượt qua ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối để tìm thấy nhau trong đêm Giáng Sinh ý nghĩa này.