Trái tim tôi dường như ngừng đập khi ánh mắt ấy đọng chặt vào tôi. Chúng tôi chỉ là hai học sinh bình thường, nhưng từ khi anh ta xuất hiện, cuộc sống của tôi như bị lật ngược. Nụ cười ấy, ân cần và ấm áp, đã trở thành nguồn động viên lớn lao của tôi mỗi ngày. Đến mức, khi không thấy anh, tôi cảm thấy như thiếu sót một phần của bản thân mình.
Nhưng rồi, một sự thật không thể phủ nhận hiện ra trước mắt tôi. Anh không chỉ đối xử với tôi như một người bạn đơn thuần. Cử chỉ, ánh nhìn và lời nói, tất cả đều biểu lộ tình cảm sâu kín đáo. Đến giọt mưa rơi, cũng trở thành dấu hiệu của tình yêu mà tôi không dám hy vọng.
"Tôi... tôi yêu anh," lời thú nhận cuối cùng trôi ra khỏi miệng tôi, nhưng câu trả lời không đến. Biết rằng chúng ta chỉ là hai đứa trẻ trong thế giới khắc nghiệt, tôi không dám chờ đợi quá nhiều. Nhưng liệu tình yêu học trò của chúng ta có thể vượt qua mọi rào cản, hay sẽ tan vỡ giữa những thách thức của cuộc sống?