Trên con đường băng qua thung lũng hoang vu, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống hai hình bóng nhỏ bé đang bám trụ trong cơn đói khát. Một gã đàn ông già uốn cong lưng vẫn cố gượng dậy, nhấc nhoe chiếc gậy trong tay, bảo vệ cậu bé đứng kế bên. Cậu bé - Kuhee, với đôi mắt rưng rưng nước mắt, nhìn gã già với biểu cảm sự tạ ơn và sự tin tưởng chưa từng thấy. Đây không phải là lần đầu tiên họ chạm trán với tử thần, nhưng lần này có vẻ như sự sống còn của họ nằm trong bàn tay của nhau.
"Cuộc đời này không còn nghĩa lý gì nếu không có mục tiêu rõ ràng, Kuhee," Tamonmaru nhìn thẳng vào đôi mắt trẻ trung của cậu bé. "Cùng ta, và ta sẽ dạy cho em biết cách chống lại những kẻ không công bằng, những kẻ lợi dụng quyền lực trong thời loạn này."
Mục tiêu cao cả của Tamonmaru đã chạm đến trái tim run rẩy của Kuhee, thôi thúc cậu theo đuổi sứ mệnh không chỉ để tồn tại, mà còn để làm nên một huyền thoại - một anh hùng thời chiến quốc, một người tạo ra "đất nước" không gì có thể cướp lấy khỏi họ.