Uehara-kun cảm thấy tim mình rơi vào cảm giác hoang mang khi Niina bỗng dưng biến mất không dấu vết. Không lâu sau, anh nhận được một bức thư từ cô, ngợi khen bản vẽ của mình và mời anh đến một ngôi nhà hoang ở ngoại ô thị trấn cùng cô.
Dù bất chấp sự hoang mang, Uehara-kun quyết định mở cánh cửa của ngôi nhà hoang đó. Bên trong, anh ngỡ ngàng trước một căn phòng tràn ngập ánh sáng và màu sắc tươi tắn, như một phòng làm việc lý tưởng. Vào lúc đó, Niina hiện ra từ phía sau màn rèm: "Chúng ta sẽ hoàn thiện bức tranh manga của mình tại đây."
Dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi qua cửa sổ, Niina đưa cho Uehara-kun một tấm hình chiếc cầu vồng, bước đầu làm cơ sở cho bức tranh sắp được hoàn thiện. Hai người cùng nhau ngồi làm việc, mỗi nét vẽ trên giấy trắng đều thể hiện sự hòa quyện giữa hai tâm hồn, giữa mơ ước và sự thật.
Trong khoảnh khắc ấy, Uehara-kun cảm thấy như mình là một phần của bức tranh đầy màu sắc, ý nghĩa. Niina không chỉ là nguồn cảm hứng mà còn là người bạn đồng hành, người đã đưa anh vượt lên trên những nghi ngờ về bản thân, mở rộng tầm nhìn và tin tưởng vào chính mình.
Và từ đó, bức tranh không chỉ là kết quả của sự nỗ lực mà còn là biểu hiện của tình bạn, sự hiểu biết, và lòng dũng cảm trong việc theo đuổi ước mơ. Uehara-kun nhận ra rằng, đôi khi, niềm vui không chỉ đến từ việc thành công mà từ chặng đường chinh phục nó, từ những người bạn đồng hành cùng chia sẻ niềm vui và khó khăn trên con đường mà mình đã chọn.