Tối nay, trường học vắng lặng, chỉ còn hai học sinh ở lại thư giãn trong dự án học về văn học cổ điển. Shujin, cô nữ sinh tinh nghịch với mái tóc ngắn cá tính, và Saiko, cô bạn học giỏi giang, luôn mang trong mình vẻ lạnh lùng nhưng bí ẩn. Dưới ánh đèn yếu ảm đạm, bộ sách cổ đã tồn tại từ hàng thế kỷ, họ chìm đắm trong những trang sách cổ kính, từ từ rơi vào thế giới của những câu chuyện tình yêu đầy xúc động.
Khi Shujin nhìn thấy bức tranh minh họa về cặp đôi người yêu đang nắm tay nhau, cô không thể kìm nén cảm xúc trong lòng mình. "Saiko ơi, em nghĩ... em nghĩ..." - cô gái trẻ lắp bắp, ánh mắt lóe lên một tia tỏa sáng. Saiko quay đầu, ánh mắt lạnh lùng quét qua khuôn mặt hồn nhiên của Shujin. "Em nghĩ gì?" - giọng nói của Saiko mang theo vẻ lạnh nhạt. Chậm rãi, Shujin cử động gần hơn, sắc mặt ngượng ngùng nhưng kiên định. "Em... em nghĩ mình... chúng ta... nên thử một cái..." - lời nói của Shujin gặp sự cứng rắn của Saiko.
Và rồi, giữa không gian yên tĩnh của thư viện, một cánh cửa mới được mở ra cho tình yêu, chỉ từ một nụ hôn nhẹ nhàng - mộng mơ nhưng cũng đầy ý nghĩa của hai trái tim trẻ đang khám phá tình cảm của mình.