Dưới ánh đèn lấp lánh của phòng tập bắn cung, Youta đứng trước đích, mắt sáng lên như ngọn đèn pha lê, tràn đầy sự quyết tâm. An nhìn vào gương mặt trẻ con đầy khí thế của học trò, không thể che dấu sự hụt hẫng. An biết rằng, từ giờ đây mọi thứ sẽ thay đổi, sự thay đổi mà An không thể kiểm soát.
"An-senpai, đã đến lúc em chứng minh tài năng của mình," Youta nói, giọng nói vững chãi và ánh mắt huyễn hoặc.
An cảm thấy như bị thúc đẩy về phía lối thoát, nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép An chấp nhận thất bại. An nắm chặt cung, gục đầu để tập trung. Mỗi hơi thở, mỗi nhịp tim đều mang trong mình một sự căng thẳng không thể diễn tả.
Trận chiến bắt đầu, mũi tên sau mũi tên được phóng đi. Youta và An cứ thế lặp đi lặp lại, không ai muốn chịu thua. Nhưng rồi, trong một cú nã phát, Youta trúng đích. An ngỡ ngàng nhìn vào trái tim mình bị thâm nhoạng.
"Dù sao, An-senpai cũng không vội từ bỏ, phải không?" Youta cười, ánh mắt sáng lên như ánh lửa đốt.
An thốt lên trong lòng, liệu rằng Youta có thật sự hiểu hết mọi thứ? Liệu rằng đằng sau vẻ ngoài rạng ngời đó của Youta có chứa đựng điều gì đó không? An bắt đầu ngã ngửa trong mê cung tâm lí mà Youta đã tạo ra.