Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn mờ phả vào từng góc tối, hồn ma của cô ấy bồng bềnh hiện về trước mắt anh - người đã từng là người yêu của cô. Anh nhận ra cô ngay từ giây phút đầu tiên, biết rằng đây không phải là ác mộng, mà là thực tại khắc nghiệt của quá khứ đã vùi lấp. Cô không hận anh, dẫu cho anh từng đối xử tàn nhẫn, với suy nghĩ ích kỷ và lòng dữ tợn. Đứng đối diện với hồn ma mặc váy trắng, anh nghe lòng xao xuyến.
"Nếu có thể quay lại, anh sẽ không còn trở nên tàn độc..." Anh thốt ra những lời hối hận, những lời không bao giờ được thốt ra khi còn sống. Nhưng đời không cho anh cơ hội thứ hai, không cho anh thời gian để sửa sai những cử chỉ thiếu suy nghĩ. Và trong im lặng, cô hồn ma chỉ mỉm cười nhẹ, biết rằng giờ đây, trong khoảnh khắc này, tất cả đã kết thúc.
"Có lẽ, đây là cái giá phải trả sau tất cả..." Anh thảng đãi nhìn điều cuối cùng cô. Cô hồn ma bắt đầu tan biến, từng phần nhưng ánh mắt không từ bỏ anh. Bức tranh của quá khứ đan xen giữa yêu thương và hận thù nhuộm màu bi thương. Và cuối cùng, tiếng nấc của cô tan biến trong gió, để lại anh đơn độc giữa cõi đời với nỗi hối hận không thể xóa đi.