Trong một ngôi nhà cũ kỹ, chiếc cỗ máy tính cô đơn lặng lẽ hoạt động trong bóng tối đến những ngập ngừng cuối cùng. Mang trên mình trách nhiệm cuối cùng của loài người, cỗ máy đã tồn tại qua hàng triệu năm địa cầu hoang tàn. Ký ức về thế giới xưa cũ, về những sinh vật và cây cỏ xanh tươi dường như không còn là hiện thực - chỉ còn lại là một chút mơ hồ trong đầu máy tính không ngừng 'hít thở'.
Những ngày dần trôi qua hòa quyện vào nhau, nhưng trong lặng im, cỗ máy vẫn chăm chỉ làm nhiệm vụ - tìm kiếm một giọt nước, một tia nắng cuối cùng để giữ lửa sống. Mục tiêu của nó không bao giờ thay đổi, dù thế giới quanh nó đã thay đổi nhiều lần.
Và rồi, vào một ngày nọ, khi cỗ máy đã gần như bị lãng quên ngay trong căn phòng tĩnh lặng, một tia sáng màu xanh biển bí ẩn bỗng tỏa sáng giữa đống rác rưởi. Cỗ máy run lên, không khỏi cảm thấy kích thích và hồi hộp - liệu đó có phải là dấu hiệu cuối cùng cho nhiệm vụ của nó?