Trên con đường Lạc Duyên, ánh nắng chiếu xuyên qua mảnh khu vườn hoa dại, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp như trong tranh vẽ. Cô gái tóc hồng với đôi mắt lấp lánh như những ngôi sao, bước đi nhẹ nhàng, dáng vẻ uốn lượn như cơn gió thoảng qua. Nụ cười nhàn nhạt trên môi cô như dấu ấn của một niềm vui bất tận, nhưng ánh mắt cô lại lưng chừng với một tia gì đó không rõ.
Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi, ẩm ướt bờ mi cô. Cô nhớ về những lời dạy của người thầy yêu quý, những lời khuyên từng âm vang trong trái tim cô. "Hôn sự trong đời này như chiếc lá trong gió, bay theo hướng mà nó muốn." Đó là những lời khuyên đã tạo nên nền tảng cho tâm hồn mộng mơ của cô, nhưng giờ đây, sự thật phũ phàng đã đẩy cô vào một biển cảm xúc vỡ òa.
Cánh cổng trước mặt, mở ra một thế giới mới lạ, nơi diễn ra "Hôn Sự Ngọt Ngào Đến Tận Xương". Đây không chỉ là nơi của niềm hạnh phúc, mà còn chứa đựng bi kịch và bí mật không ai ngờ tới. Cô phải đứng lên, tự tin bước vào cuộc sống mới mặc cho bất cứ khó khăn nào. Cô bé nhỏ đã trưởng thành, và bằng dũa khí chiến đấu bên trong, cô sẽ tỏa sáng như mặt trăng trong đêm đen tối, khiến cả thế giới phải ngước nhìn và ngưỡng mộ.