Trên con đường rợp hoa anh đào, Kỳ Tiểu Tinh bước đi với vẻ xinh đẹp huyền bí. Bỗng nhiên, từng bông hoa anh đào khẽ rung rinh, khiến cô ngơ ngác nhìn quanh. Một khí huyết vô cùng quen thuộc xuất hiện, một chàng trai cũng là huyết tộc như cô, đột ngột hiện ra trước mắt. Ánh mắt nham hiểm, tưa tưa như ánh trăng vầng dưới ánh hoàng hôn, chàng khẽ cười, nhếch mép đầy săn chắc. Kỳ Tiểu Tinh nhìn chằm chằm, bóng dáng chàng trai đang làm cho trái tim cô xa lạ ấm lên. "Đừng ngẩn ngơ như thế, nàng ơi," anh nói, giọng nói quyến rũ như dây tơ. "Trong mắt ta, nàng mới chính là hình mẫu của sự xấu xí đấy." Sự đột ngột và khó hiểu của lời nguyền khiến Kỳ Tiểu Tinh lẫn lộn giữa hoang mang và tò mò. Và từ đây, cuộc hành trình tìm ra sự thật về bản thân và tình cảm giữa hai con người bắt đầu...