Trong hồi mê mải với vẻ đẹp thuần khiết của đêm, hoàng thái tử hùng mạnh đã dấn thân vào rừng sâu, tiếng bước chân anh vọng vang giữa không gian ẩn hiện một quyết tâm kiên cường. Một ánh sáng mờ ảo dần hiện lên trước mắt anh, chiếu sáng lối đi về phía trước, và giữa hơi ấm của ngọn lửa rừng, Crala hiện lên như một kỳ lân mơ màng.
"Anh đến đây làm gì?" Crala hỏi, ánh mắt không kém phần sắc bén.
Hoàng thái tử không kịp đáp, mà thay vào đó, anh đã đưa tay về phía cô, lờ một nụ hôn nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng. "Ta đến vì nàng, vì tình yêu của chúng ta," anh thốt lên, giọng nói ấm áp như làn gió mùa xuân.
Những từ ngữ kia như ngọn nguồn đầu tiên, môi hôn kia như lời hứa cuối cùng, bước chân cuối cùng trong cuộc hành trình đầy gian nan để tận cùng thế giới của tình yêu và sự hy sinh. Cuộc phiêu lưu của họ chưa biết kết thúc, nhưng trong màu ánh mai đẹp đẽ, họ cùng nhau chứng minh rằng, dù vượt qua bao nhiêu gian khó, tình yêu sẽ luôn là điều đẹp nhất, và đôi ta, khao khát nhất.