Trên cánh đồng phủ đầy lớp tuyết trắng xóa, một cô gái nhỏ nhẹ bước đi, bước đi giữa cơn gió lạnh buốt. Ánh mặt trời ló dần qua hàng cây tuyết tan, hòa quyện cùng mái tóc bạch kim của cô bé, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp như trong tranh vẽ. Nước mắt của cô rơi nhẹ, hòa lẫn vào giọt sương mùa đông.
Dường như cả vũ trụ này chỉ tồn tại duy nhất trong bức tranh tuyết lạnh buốt. Bước chân nhỏ bé của cô in dấu mỗi lần cô chạm nhẹ vào lớp tuyết mỏng manh. Đời này, kiếp này, cô chỉ biết cô là Hoa tuyết - sinh ra để tan biến trong nắng, rồi tái sinh từ tuyết mỗi khi mùa đông về.
Khoảnh khắc đó, một cánh hoa tuyết rơi lả lướt giữa không gian, rồi bỗng chốc, nở rộ thành một người con gái với đôi mắt u buồn xa xăm. "Anh đâu rồi?" - giọng nói của cô truyền đến không gian tĩnh lặng.
Kể từ đây, câu chuyện của cô bé Hoa tuyết bắt đầu được hé mở, đi vào một hành trình tìm kiếm mãnh liệt giữa lòng băng giá, thời gian và tình yêu không thể nào phai nhạt...