Trên dải đất hoang vu, nơi mà bầu trời chìm trong bóng tối vô cùng, Tư Mã Ý đứng lặng thinh trước một cánh cổng bí ẩn. Ánh lửa đỏ rực phản chiếu trên gương mặt anh, biến đổi những đường nét mạnh mẽ thành dấu vết lo sợ. Bước chân đều run rẩy trước mê cung của trí óc, anh nhắm chặt hai mắt, hít sâu thở vào không khí đầy éo le.
Một giọng nói vang lên từ đáy lòng, kéo anh vào vòng xoáy của quá khứ đen tối. Ký ức bi kịch từ kiếp trước quặn thắt, Tư Mã Ý cảm thấy như bản thân mình đang bị bó buộc trong vòng vây của quỷ dữ. Anh nhớ về lời thề của mình, lời hứa phải trả lại món nợ đã được lưu giữ trong linh hồn.
Nhưng khi bước chân vượt qua cánh cổng, một thế giới hoàn toàn mới hé lộ. Ánh sáng chói lọi chiếu rọi khắp nơi, hoa hồng đỏ rực nở rộ bên lề con đường. Tư Mã Ý không thể tin vào mắt mình, anh nhìn quanh với sự kinh ngạc không nguôi. Liệu đây có phải là Nguyên Không gian, linh thiêng mơ hồ mà anh luôn tìm kiếm?
Không gian này không giống với bất kỳ điều gì anh từng thấy trước đây. Làn gió mát lướt qua như một vòng tay ấm, gió mang theo tiếng nhạc êm dịu, gợi nhắc về ký ức xa xưa. Tư Mã Ý đưa tay vuốt nhẹ cánh hoa hồng, cảm nhận được sự sống động và huyền bí trong từng cánh hoa.
Với những phút giây ấy, anh cảm thấy mình không còn là người nữa, mà là một phần của sự hòa quyện giữa trần gian và thần tiên. Hứng khởi và cảm thông bừng lên trong trái tim, Tư Mã Ý bước tiếp vào cuộc phiêu lưu mới, không còn sợ hãi hay e dè trước những thách thức phía trước. Với sứ mệnh lớn lao trên vai, anh quyết tâm khám phá sự thật đằng sau bí ẩn của Hoả Phụng Liêu Nguyên, nơi hội tụ giữa ác mộng và hy vọng.