Hỏi không ngừng về lý do tại sao Hisaki không biết cười, Sawaguchi không ngờ rằng bí mật kín đáo đang được tiết lộ từng chút một. Trong một buổi học tập ngoại khóa, cả hai bị mắc kẹt trên một hòn đảo hoang. Sawaguchi, lạnh lùng nhưng không thể phủ nhận sự lo lắng, chăm sóc cho Hisaki từng chút một.
Khi đêm buông xuống, họ ngồi bên lửa trại, nhấm nháp hương vị của sự tự do thoáng qua không khí biển khơi. Hisaki bật khóc, tiết lộ rằng cô đã từng mất đi người thân quan trọng nhất trong một tai nạn biển cách đây nhiều năm. Mối thương đau từng ẩn giấu trong trái tim Hisaki tràn ngập, khiến cô không thể tìm thấy niềm vui và nụ cười trong cuộc sống.
Sawaguchi, người không biết làm cách nào để trấn an và an ủi, đột nhiên nhấn đầu gối xuống, ôm lấy Hisaki và khẽ hát một bài hát ôn nhu, êm dịu như làn sóng biển ve vãn. Những câu lời từ trái tim anh chảy ra, khơi dậy những kí ức dịu dàng, nhẹ nhàng mà Hisaki đã từng quên.
Và lúc đó, Hisaki mở to mắt, nhìn vào ánh đèn từ lửa trại, từng chút hiểu ra rằng đôi khi, nụ cười không chỉ đến từ nụ cười ngoài mà còn từ sự ấm áp, sự chia sẻ và sự hiểu biết từ bên trong. Chạm đến trái tim nhau bằng tâm hồn chân thật, Hisaki và Sawaguchi cùng nhau khám phá một khía cạnh mới, một tương lai rạng ngời với nụ cười dần dần hiện lên trên môi cô gái kỳ lạ không biết cười - Hisaki.