Trên con đường nắng rực, cậu uke luôn ngồi ở góc dưới bóng cây, lặng lẽ nhìn theo từ xa người seme mọi người gọi là anh hùng. Cậu không biết từ bao giờ lòng mình đã cất giữ tình cảm sâu kín, nhưng đằng sau cái vẻ lạnh lùng, cậu luôn mong chờ sự chú ý của anh tới mình.
Nhưng mỗi ngày, trên đường tới trường, anh luôn đưa hình bóng của một chàng trai khác, đẹp trai và dễ thương. Cảm giác ghen tị bắt đầu từ từ phô ra trên khuôn mặt cậu, và cậu bắt đầu tìm mọi cách để "chọc ghẹo" chàng trai đó. Nhưng mỗi lần cậu từ mặt nói xấu thì anh seme luôn xuất hiện, bảo vệ cho hắn.
Cuối cùng, trong một buổi hẹn giữa cậu và anh, cậu không phản ứng khi anh không nhớ mình là ai. Một cơn gió lạnh thổi qua, làm cậu run rẩy, và tiếng nói trong lòng cậu lên tiếng: "Tại anh đấy, vì anh mà em nó phải làm nhân vật phản diện kìa". Cậu không thể ngừng khóc, lẽ ra hãy quên đi tình cảm vô vọng từ lâu, nhưng tại sao cậu không thể...?