Trong một đêm Giáng Sinh tĩnh lặng, Mỹ và Anh đứng trước ánh lửa trong phòng khách nhỏ. Ánh nến lung linh chiếu sáng trên khuôn mặt của họ, tạo ra bóng đen u tối, phản chiếu sự đau thương trong hai đôi mắt. Mỹ nhìn vào đống lửa rực cháy, ký ức về quá khứ cay đắng tựa như những ngọn lửa không thể dập tắt. Anh ấp úng đứng bên cạnh, ánh nhìn xa xăm, nỗi buồn hiện lên rõ ràng trên gương mặt thanh tú của mình.
“Anh có thể chấp nhận lời xin lỗi của em không?” Mỹ lên tiếng, giọng nói run rẩy, tốn vang trong căn phòng trống trải.
Anh gật đầu nhẹ nhàng, trái tim như tan chảy trong biển đau xót. “Anh muốn… nhưng mọi thứ đã qua rồi, em biết đấy.” Anh trả lời, giọng nói ẩn chứa nhiều nỗi đau không thể nói thành lời.
Những lời thoại như ngọn lửa càng cháy đốt nhiều hơn, kéo theo dòng hồi tưởng sâu thẳm. Mỹ và Anh nhận ra rằng, dù đã bị tổn thương trước đây, họ vẫn không thể ngăn được tình cảm trong họ dấy lên. Giáng Sinh năm nay, họ cùng nhau tìm kiếm sự tha thứ và hạnh phúc mới, tận cùng của con đường rối ren giữa hận thù và tình yêu.