Trên con đường tối tăm, ánh đèn đường vẫn sáng lên mờ ảo như bước vào một thế giới kỳ bí. Một cô gái trẻ bước đi, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt lạnh lùng như viên đá. Cô không tỏ ra lo sợ hay hoảng loạn trước sự cô đơn và hẻo lánh của đêm, ngược lại, ánh mắt cô toả sáng như ngọn đèn hướng lối cho những linh hồn lạc lối. Điều gì đã thúc đẩy cô đến nơi này, vào thế giới u tối và quỷ dữ như vậy?
Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ phía sau, như tiếng ai đó đang theo sát. Cô gái quay đầu nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng đen nhanh chóng biến mất vào đêm. Cô nhận ra mình không còn đơn độc, mà đã bị rình rập. Sự sợ hãi bắt đầu lan tỏa trong cơ thể cô, nhưng cũng chính sự sợ hãi ấy đã thức tỉnh sức mạnh tiềm ẩn trong cô, một sức mạnh từng bị chôn giấu...